VSV sống trong môi trường và trong cơ thể của động vật nhưng không phải lúc nào chúng cũng gây bệnh, mà phải có một số điều kiện sau đây:
*Có động vật cảm nhiễm,
Mỗi một loài vi khuẩn hay vi rut thì gây bệnh cho một hay nhiều loài nào đó mà thôi. Ví dụ, vi khuẩn Leptospira gây bệnh xoắn khuẩn, hay còn gọi là bệnh thú cưng nghệ ở thú cưng. Vi khuẩn Brucella, gây bệnh sẩy thai truyền nhiễm chủ yếu là động vật nhai lại, như dê, cừu. Virut LMLM chỉ gây bệnh lở mồm long móng cho loại động vật móng chẳn...
* Con đường gây bệnh: Đa số bệnh truyền nhiễm lây lan chủ yếu thông qua con đường thức ăn nước uống tiếp xúc, nhưng một số bệnh phải thông qua con đường gây bệnh
nhất định nào đó mà thôi. Vídụ: Bệnh uốn ván- Clostridium tetanus, con đường xâm nhầp chủ yếu thông qua vết thương, bệnh dại do virut dại gây nên chủ yếu thông qua vết cắn từ động vật mang trùng...
* Số lượng và độc lực của vi khuẩn virut
* Sau khi mắc bệnh truyền lây, nếu khỏi bệnh thì cơ thể đó có khả năng miễn dịch với bệnh đó. Ứng dụng vấn đề này trong thú cưng, cũng như y học, người ta tiêm phòng vác xin để tạo miễn dịch cho thú cưng. Thú cưng, việc tiêm phòng vacxin cho các loài thú cưng là việc làm vô cùng cần thiết để phòng chống bệnh truyền nhiễm. Với y tế cộng đồng, việc tiêm chủng mỡ rộng, tiến tới nước ta thanh toán 6 bệnh cho trẻ em (ho gà, uốn ván, bại liệt, đậu...)là một công việc đã và đang triển khai, yêu cầu bà mẹ mang thai, và trẻ em sơ sinh đến 6 tháng tuổi tích cự hưởng ứng phong trào tiêm chủng.
* Sức đề kháng của cơ thể: Một khi đầy đủ các yếu tố gây bệnh trên đã có, nhưng khả năng mắc bệnh phụ thuộc rất lớn vào sức đề kháng của cơ thể. Một cơ thể khỏe mạnh là cơ thể đầy đủ hệ thống miễn dịch không bị tổn thương, sức khỏe cao để chống đỡ với bệnh tật. Do vậy, việc chăm sóc sức khỏe thú cưng nâng cao sức đề kháng của thú cưng là việc làm không thể thiếu được đối với người làm công tác thú cưng.